Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

Lưu Khải Uy - Nước chảy chỗ trũng, người vươn lên cao

Phượng xuyên mẫu đơn - bộ phim Trung Quốc về ngành thêu cổ truyền đã nhận được sự ủng hộ của đông đảo khán giả.

CCTV cũng đánh giá đây là bộ phim truyền hình tâm lý hay nhất năm 2009. Trong đó, vai diễn của chàng tiểu sinh Hồng Kông Lưu Khải Uy được đánh giá “thực sự đột phá”. Đây là vai nam chính thứ hai của chàng tài tử đa tài nhưng lận đận đường công danhh ở thị trường Trung Quốc đại lục, tiếp tục khẳng định thực lực diễn xuất của anh.


22.jpg




Là một người trong cuộc, anh có lý giải gì về thành công của bộ phim?
Đây là bộ phim về nghề có sự đầu tư nghiêm túc từ khâu kịch bản, chuẩn bị bối cảnh, đào tạo thêm cho diễn viên. Tất cả chúng tôi đều có sự chuẩn bị kỹ càng và quyết tâm cao nên khi ra sản phẩm được khán giả đón nhận cũng hoàn toàn lý giải được.


Làm việc với Lý Tiểu Nhiễm - đệ nhất khí chất mỹ nữ có gặp khó khăn gì không? Nghe nói cô ấy khá khó tính?
(Cười) Sao phỏng vấn tôi lại hỏi về cô ấy. Chắc mọi người vẫn có định kiến về câu nói “chỉ đóng vai chính” của Tiểu Nhiễm. Bản thân tôi thì thấy cô ấy là một diễn viên rất tài năng, cảm giác trước ống kính rất tốt. Đạo diễn chỉ nói mấy câu cô ấy đã hiểu ra ngay, thoại thì luôn thuộc trước khi đến trường quay. Hơn nữa vai diễn này rất phù hợp với cô ấy. Tôi không những không gặp khó khăn mà còn được cô ấy chỉ giáo thêm nhiều, đặc biệt là khẩu âm Quan Thoại.


Ngoài vấn đề về ngôn ngữ, anh có gặp khó khăn gì khi tham gia đóng phim cổ trang của Trung Quốc không?
Không hẳn là khó khăn mà là việc đối mặt với những khác biệt. Phượng xuyên mẫu đơn có ngoại cảnh rất nhiều, các chi tiết về trang phục, đạo cụ cũng đòi hỏi tính trung thực cao, khác với bối cảnh đơn giản và sân khấu hóa như ở Hồng Kông. Những cảnh quay mặc đồ cổ trang, lại vận động khá nhiều khiến tôi cũng mệt (cười). Nhưng bạn biết đấy, tất cả những chi tiết đó khiến người diễn viên dễ hòa vào không khí của câu chuyện, cảm nhận sâu hơn những nét tâm lý của nhân vật để diễn xuất cho tốt.
LKUphuong-xuyen-mau-don.jpg
Tôi rất nhớ cảnh Đông Thanh đi tìm Vô Hà khi cô ấy đột nhiên biến mất. Cuối cùng, anh ta tìm thấy người vợ của mình trên mái nhà, đơn độc, buồn rầu, diễn cảnh đó tôi cũng thực sự xúc động. Cảnh Đông Thanh leo lên mái nhà để chia sẻ với Vô Hà chứ không phải là anh chàng Khải Uy nữa.


Nhiều người đánh giá diễn xuất của anh đã trưởng thành lên nhiều còn bản thân anh thì thấy tiến bộ ở mặt nào nhất?
Diễn xuất không thoại. Nhưng tôi vẫn cho rằng, chất lượng diễn xuất là kết quả của sự cộng hưởng nhiều yếu tố. Một ê kip ăn ý sẽ tạo cảm hứng cho nhiều người.


Bộ phim có nhiều chi tiết đi sâu vào ngành thêu. Anh diễn những cảnh này như thế nào?
Việc chính của tôi là vẽ cho nhân vật Vô Hà thêu, tôi chỉ tập phác lên tranh thôi, cũng không khó lắm. Những điều tôi nói thì đã nắm từ kịch bản, rồi hỏi thêm chuyên gia. Tôi thực sự rất khâm phục những người thực hiện kịch bản này, họ đã nghiên cứu rất kỹ và thổi hồn vào từng câu thoại.
LKUphuong-xuyen-mau-don2.jpg
Anh nghĩ sao khi khán giả nói cái chết của nhân vật Đông Thanh vì Chỉ Lam là không thỏa đáng?
Tôi nghĩ một người đàn ông nào ở hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như vậy. Ta cứu một người phụ nữ thân thuộc đôi khi không phải vì tình yêu mà vì nghĩa. Hơn nữa trong cuộc sống, người ta không chọn được cách mình sinh ra hay chết đi.


Vậy người ta chỉ chọn nơi mình đến và việc mình làm.. anh có hối tiếc vì không ở lại Hồng Kông để phát triển sự nghiệp?
(Tư lự) Thực sự đã có thời gian tôi bị bỏ quên ở Hồng Kông. Tôi không còn trẻ nữa, tôi cần tìm cơ hội ở một nơi nào khác để phát triển sự nghiệp của mình. Nước chảy trỗ trũng, người vươn lên cao, đại lục đã đón nhận tôi và tôi sẽ cố gắng hết sức để mang lại niềm vui cho khán giả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét